Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

Ngày Cuối năm.



         Hổng phải hôm nay là ngày 8/3 nhưng Chảnh tôi quyết tâm " dìm hàng" các đấng mày râu vô tâm. đặng để  cái bụng không ăn tết cho hoành tráng...Bạn zợ nào đồng quan điểm thì like nhá!
Nói mấy ổng vô tâm cũng hổng đúng bởi câu đầu môi để biện hộ cho mình luôn là " Công việc của anh rất căng thẳng" ( câu này nghe quen không các bạn zợ).

         Ờ...thì đàn ông luôn mần ziệc lớn nên lúc nào cũng tỏ ra quan trọng. hôm nay qua nhà nhỏ bạn ăn tất niên thấy nhỏ vừa nấu nướng vừa nói chuyện điện thoại ( hình như là công việc). Vừa lo ăn uống cho sắp nhỏ ...ui hình như nhỏ vừa mọc thêm hai cái tay nữa thì phải. Ấy vậy mà miệng nhỏ luôn cười tươi như hoa. Sẵn cái dịp nói chồng hàng xóm Chảnh tui vơ đũa luôn ông Chồng mình...cũng na ná tên chồng còi xương gian ác của nhỏ bạn...Trông mặt mũi nhăn nhó than mệt vậy chớ hổng chừng lão chuồn lên phòng ngồi lướt...blog ai mà biết được (  ai mà có thì cũng đừng có...hận tui à nha)

Thôi thì năm mới rồi, chảnh tui không biết bênh vực cho phái Nga Mi thế nào... gởi đến những Lão Chồng iu quý tấm ảnh này...Chúc các ông tết Nhậu thiệt là zui và nhớ rằng vui xuân hổng quên nhiệm vụ,





Riêng bác Chồng nhà, Chảnh tặng bác hẳn một bài thơ.(nhất bác rồi nhá!)




                                                          VIẾT CHO CHỒNG

                                                        Thế là em thành thiếu phụ
                                                            Nét vô tơ đã vơi dần
                                                           Âu lo hằn lên khóe mắt
                                                       Tiếng cười cũng bớt trong hơn

 Búp bê ngày xưa nhí nhảnh
                                                         Bây giờ ngồi hát ru con
                                                                  Lo từng đêm chồng về muộn
                                                             Lo trời đất chợt bảo giông




      Viển vông gởi về mây gió
                     Bao nhiêu nông nổi qua rồi
                                                                 Xòe tay biết mình bớt dại
                                                                      Trước bao cay đắng cuộc đời 


                             
                                                    Em quên những chiều thứ bảy
                                                            Anh quên những đóa hoa hồng
                                                      Suốt ngày bên nhau sớm tối
                                                               Ta toàn nói chuyện tiền nong


                                                        Bỗng dưng em thèm được khóc
                                                            Bỗng dưng muốn được dỗ dành
                                                   Bỗng dưng cứ thèm được hỏi
                                                              Bản nhạc này em có thích không.